Jose Mourinho: "Tôi đã thay đổi bóng đá trong hai thập kỷ qua và vẫn chưa hết thời"

 

Ở tuổi 61, Jose Mourinho vẫn sẵn sàng phụng sự cho bất kỳ CLB nào đặt ra những mục tiêu phù hợp.

 

Khi đang trò chuyện cùng ký giả Sam Wallace của tờ Telegraph (Anh) về chủ đề đưa ra góc nhìn trong bóng đá, Jose Mourinho chợt lấy ví dụ về trận hòa 0-0 của Arsenal với Manchester City vào cuối tháng 3 vừa qua để minh họa cho việc người ta có thể khắc họa về bóng đá – cùng các lối chơi – theo nhiều cách khác nhau.

 

Trước hết, Mourinho khẳng định ông có thiện cảm với HLV Mikel Arteta của Arsenal. Họ quen biết nhau từ thời ông còn làm trợ lý HLV tại Barcelona vào năm 1996, còn Arteta là cầu thủ trẻ tại học viện La Masia. Thậm chí, Mourinho vẫn trìu mến gọi Arteta là "cậu bé".

"Tôi mừng vì tôi thích cậu ấy," ông chia sẻ. "Và mừng vì mọi thứ đang diễn ra suôn sẻ với cậu ấy. Nhưng cách mà Arsenal đã chơi để cầm hòa được City – và cách báo chí tung hô nó như một chiến thuật thần thánh thì…"

Mourinho có ý gì và đang muốn nhấn mạnh điều gì? "Thời của tôi, đó không phải là chiến thuật thần thánh gì," ông nói, "tôi từng thắng Man City vài lần mà. Nhưng đó không phải là chiến thuật đỉnh cao gì. Chỉ là phòng ngự chặt chẽ thôi. Đó là đỗ xe buýt. Đỗ hai chiếc xe buýt trước khung thành. Mỗi thời hình như cách nhìn nhận cũng khác nhau."

Đấy chính là Jose Mourinho ở tuổi 61 – vẫn tràn đầy năng lượng và nhớ rất dai những gì mọi người từng nói về mình. Khi không có việc, Mourinho khác hẳn so với khi đang trong guồng quay công việc. Nhàn rỗi hơn, có nhiều ý tưởng hơn và dành nhiều thời gian để theo dõi các trận đấu trên truyền hình.

Quan điểm về Arteta của Mourinho xuất phát từ một giả thiết lớn hơn mà ông đã nghĩ ra trong năm qua: rằng sắp tới sẽ có một HLV hàng đầu nào đó thay thủ môn bằng cầu thủ thứ 11. Luật bóng đá sẽ buộc cầu thủ thay thế ấy phải mặc áo thủ môn – găng tay tùy ý – nhưng anh ta sẽ chơi như một cầu thủ xa khung thành (outfield player) để tăng cường sức tấn công.

Bản thân Mourinho có thực hiện chiến thuật này không? "Để có thêm một cầu thủ trên sân… khi đối thủ đang co cụm phòng ngự và trận đấu chỉ còn 10 phút? Đáng để thử chứ – tôi đồng ý luôn!"

Nhưng khoan hãy bàn xa xôi. Tháng 01 vừa rồi, Mourinho lần thứ 10 bị sa thải khỏi CLB ông dẫn dắt. Ông đã đưa AS Roma vào hai trận chung kết cúp châu Âu trong hai năm, và lần đầu tiên giúp CLB vô địch châu Âu vào tháng 5 năm 2022. Hiện tại, Mourinho thực hiện cuộc phỏng vấn này từ Lisbon, nơi ông có một ngôi nhà cách SVĐ Benfica chừng 20 phút đi xe. Benfica chính là CLB ông bắt đầu sự nghiệp huấn luyện cách đây 24 năm.

Ngôi nhà của ông ở London gần Stamford Bridge đến nỗi không chỉ nghe thấy tiếng hò reo bàn thắng mà còn cả những âm thanh khác – từ tiếng thở dài cho những pha bóng suýt vào, cho đến tiếng vỗ tay cho những lần thay người. Ông rất muốn trực tiếp đến sân xem một vài trận đấu, nhưng lại tiếc vì điều đó sẽ gây ra quá nhiều ồn ào.

30 năm đã trôi qua kể từ lần đầu tiên Jose Mourinho gia nhập FC Porto với vai trò trợ lý cho HLV huyền thoại Sir Bobby Robson. Giờ đây, ông cảm thấy sẵn sàng hơn bao giờ hết để đảm nhận thử thách tiếp theo. Vị chiến lược gia này sở hữu niềm đam mê mãnh liệt với nghề huấn luyện và đang cân nhắc các lựa chọn trong giai đoạn nhiều CLB dự kiến sẽ có sự thay đổi trong mùa hè.

 
 

Mourinho có chút băn khoăn về cách giới mộ điệu nhìn nhận mình. Khi được hỏi liệu các đội bóng có ngần ngại bổ nhiệm mình không, ông đã đưa ra danh sách những ông chủ cũ quyền lực: Peter Kenyon, Massimo Moratti, Florentino Perez, cùng cựu chủ tịch Portola Jorge Nuno Pinto da Costa. "Điều đáng tiếc là," ông nói, "họ (những nhà tuyển dụng tiềm năng) không thể tham khảo ý kiến lẫn nhau."

Nói một cách cô đọng, Mourinho chỉ mong muốn trở thành HLV trưởng trong một môi trường chịu hỗ trợ và tin tưởng ông. Ông tin rằng sự nghiệp của mình vẫn còn rất dài phía trước. "Tôi không phải người 61 tuổi và muốn nghỉ hưu ở tuổi 65 đâu nhé," ông nhấn mạnh. "Không đời nào! Sự nghiệp của tôi vẫn còn dài lắm." Nhưng trước hết, ông đã sẵn sàng để quay ngược thời gian 20 năm, về những ngày tháng đã định hình cuộc đời mình.

 

Kẻ phá rối

"Trong suốt sự nghiệp, tôi đã có nhiều màn ăn mừng kỳ quái, nhưng có lẽ chính khoảnh khắc đó đã định hướng lại sự nghiệp của tôi." Mourinho nhắc về pha chạy dọc đường biên ăn mừng bàn thắng muộn của tiền vệ Costinha tại Old Trafford, bàn thắng đã đưa Porto của ông tiến vào tứ kết Champions League.

Ngày 09 tháng 3 năm 2004, vị HLV ít tên tuổi bấy giờ đang dẫn dắt một đội bóng Bồ Đào Nha không được đánh giá cao, đã loại Manchester United của Sir Alex Ferguson. Mourinho khi ấy đã vô địch UEFA Cup và đang trên đường chinh phục chức vô địch Bồ Đào Nha thứ hai. Tuy nhiên, đêm hôm đó mang một ý nghĩa khác biệt.

"Gần đây, tôi có dịp gặp gỡ một người đi trên đường. Ông ấy hỏi: 'Khi nào thì bóng đá Bồ Đào Nha mới có thể tái hiện kỳ tích đó?' Tôi trả lời rằng chúng ta hoàn toàn có thể vô địch Euro trong vài tháng tới bởi vì chúng ta đang sở hữu một đội tuyển quốc gia hùng mạnh – có lẽ là mạnh nhất từ trước đến nay. Nhưng liệu một CLB Bồ Đào Nha có thể vô địch Champions League một lần nữa? Chúng ta hãy cùng chờ xem điều đó có xảy ra trong 20 năm tới không."

Mourinho đề cập đến đội hình Galacticos của Real Madrid thời kỳ đó. Đáng chú ý, Porto đã cầm hòa họ tại Santiago Bernabeu ở vòng bảng Champions League, mở đầu cho chuỗi trận thắng liên tục của đội bóng Bồ Đào Nha. Để củng cố quan điểm về sức mạnh của Porto, Mourinho nhấn mạnh việc họ đã vượt qua cả Lyon, đội bóng thống trị Ligue 1 thời kỳ này, và Deportivo La Coruna, nhà vô địch LaLiga 4 năm trước đó.

Đội hình ra sân của Mourinho trong trận chung kết gặp Monaco có tới 9 cầu thủ Bồ Đào Nha, bao gồm cả Deco (đã nhập tịch), phần lớn trong số họ bấy giờ đang trải qua mùa giải Champions League đầu tiên.

"Sau chức vô địch Europa League năm 2003, tôi bắt đầu nhận được sự quan tâm từ một số CLB nước ngoài, nhưng chưa phải những đội bóng hàng đầu hay ở giải Ngoại hạng Anh," ông chia sẻ. "Lúc đó, tôi cảm thấy hài lòng với môi trường tại Porto. Chúng tôi có một đội hình chất lượng, chủ tịch tài ba và một cấu trúc tuyệt vời.

 
 

Vô địch Bồ Đào Nha thêm một lần và tận hưởng hành trình Champions League là những mục tiêu trước mắt. Tôi tin mình có thể rời Bồ Đào Nha bất cứ khi nào, nhưng chưa nghĩ đến việc gia nhập một trong những ông lớn. Thú thực, phải đến sau màn ăn mừng cuồng nhiệt dọc đường biên trước Man United, tình hình mới thật sự thay đổi."

Mùa hè 2004 đánh dấu bước ngoặt trong sự nghiệp của Mourinho. Ông gia nhập Chelsea, đội bóng vừa trải qua quá trình thay máu rầm rộ dưới thời tỷ phú Roman Abramovich. Cùng kỳ chuyển nhượng, Rafael Benitez, người sẽ trở thành đối thủ đáng gờm của Mourinho sau này, cũng cập bến Liverpool. Để khẳng định quan điểm về tầm quan trọng của thành tích ở những giải đấu lớn, Mourinho đã so sánh bản thân với Benitez.

"Benitez đã hai lần vô địch LaLiga cùng Valencia và một lần lên ngôi tại Europa League. Trong khi, tôi đã có hai chức vô địch Bồ Đào Nha, một Europa League và đỉnh cao là Champions League. Do đó, để đến Anh làm việc, bạn không chỉ cần những thành tích ở các giải đấu nhỏ hơn. Hay như phong cách triển khai lối chơi từ phần sân nhà bằng những cú đẩy bóng bằng gót của thủ môn cũng là không đủ. Bạn cần một thành tích thực sự vĩ đại để mở ra cánh cửa dẫn đến những đội bóng hàng đầu."

 

Cỗ máy chiến thắng

Rất nhiều những HLV giỏi đã thất bại ở Chelsea. Nhưng Mourinho tại sao lại không?

Mourinho nói rằng ông đã có sự thấu hiểu về bóng đá Anh ngay từ những ngày đầu, điều này có được chủ yếu nhờ mối quan hệ hợp tác lâu dài với Robson – "Nước Anh luôn hiện diện ngày qua ngày trong con người ông ấy."

Chiến lược gia người Bồ Đào Nha khẳng định ông đã nắm bắt nhanh chóng tâm lý của giải đấu và sở hữu một vũ khí bí mật. Chế độ huấn luyện theo mô hình phân kỳ (periodisation model) của ông khi đó mang tính cách mạng. Mọi thứ đều tập trung cao độ vào chiến thuật, thực hiện với bóng và tuân theo thời gian nghiêm ngặt.

"Xét về phương pháp luận, tôi biết ngay từ đầu rằng mình có thể tạo ra sự khác biệt vì cách huấn luyện của tôi khá khác biệt so với truyền thống," ông nói. "Ngoài ra, tôi cũng đã tránh được những sai lầm cơ bản."

 
 

Jose Mourinho chỉ ra "tam giác tin tưởng" của ông với Peter Kenyon và Roman Abramovich. "Tôi hoàn toàn tin tưởng vào nền tảng sẵn có của Chelsea. Tôi cũng rất tự tin về những gì cần thiết để đưa đội bóng lên một tầm cao mới." Ông chỉ ra rằng việc bổ sung những cầu thủ như Frank Lampard, Joe Cole, Petr Cech trước đó, cùng sự phát triển của John Terry đã tạo nền tảng vững chắc. Ngoài ra, sự tin tưởng của ban lãnh CLB dành cho ông trong việc ký hợp đồng với Didier Drogba, Ricardo Carvalho và Paulo Ferreira là bước ngoặt quan trọng.

Mourinho nói thêm: "Ngay lập tức, đội bóng tràn đầy sức mạnh chiến đấu và áp đảo ở mọi cấp độ. Sau đó, đội bóng duy trì đà tiến công… đôi chút vượt qua những thách thức. Những kẻ hoài nghi thì nói 'Giáng sinh này, Chelsea sẽ sụp đổ.' Rồi đến Phục sinh, rồi đến hai, ba trận đấu cuối cùng. Nhưng đến lúc đó, chúng tôi đã ăn mừng chiến thắng."

Năm danh hiệu chỉ trong ba mùa giải đã biến Mourinho thành HLV được săn đón nhiều nhất thế giới. Tại Inter Milan, ông tiếp tục gặt hái thành công với hai chức vô địch Serie A và đỉnh cao Champions League năm 2010. Sau đó, tại Real Madrid, ông bước vào cuộc chiến chiến thuật đầy kịch tính với Barcelona của Pep Guardiola.

Dù vậy, ông vẫn mang về cho đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha chiếc Cúp Nhà vua, chức vô địch La Liga năm 2012, và góp phần đáng kể vào việc cải thiện thành tích Champions League của CLB – từ một đội bóng chỉ vào đến vòng 16 đội trong 6 năm, vào đến bán kết dưới thời Mourinho, đặt nền móng cho chức vô địch sau khi ông rời đi.

 
 

Mặc dù trải qua những thăng trầm sau nhiệm kỳ đầu tiên tại Chelsea, bao gồm cả nhiệm kỳ thứ hai, có thể nhận thấy một nét hoài niệm nơi Mourinho khi ông ấy nhìn lại giai đoạn 2004-2007. Đó là một Chelsea đoàn kết xoay quanh HLV trưởng, được xây dựng trên nền tảng phòng thủ vững chắc và không khoan nhượng.

Khi thảo luận về điều này và những gì được coi là cách tiếp cận khác nhau của bóng đá trong những năm 2000 đến nay, điều đó đã dẫn lối ông theo một hướng đi mới. Mourinho khẳng định bản năng phòng thủ ở các HLV hàng đầu vẫn tồn tại, chỉ đơn giản là được che giấu khéo léo hơn.

 

Phòng ngự kiểu mới

"Hãy nhìn Man City và Arsenal – tôi chỉ đưa ra để ví dụ. Họ triển khai bao nhiêu trung vệ trong đội hình? Đôi khi con số lên đến 6. Đó là vấn đề về nguyên tắc. Những cầu thủ này chơi ở các vị trí khác nhau như hậu vệ phải, trái, thậm chí là tiền vệ. Nhưng trên thực tế, họ vẫn vận hành với sơ đồ chiến thuật có tới 5 hoặc 6 trung vệ trên sân. Tại sao ư? Nếu tôi là một nhà báo, tôi cũng sẽ đặt câu hỏi cho HLV."

May mắn thay, Mourinho đã sẵn sàng giải đáp thắc mắc này. "Các đội bóng ấy cảm thấy cần sự ổn định và chặt chẽ trong phòng thủ," ông phân tích. Arteta sử dụng Jakub Kiwior ở vị trí hậu vệ trái vì thể trạng của anh ta rất hữu ích trong các pha tranh chấp tay đôi và phòng thủ ở các tình huống cố định. Điều tương tự cũng xảy ra ở City với Manuel Akanji thi đấu như hậu vệ cánh hoặc vai trò kép của John Stones ở hàng tiền vệ. Josko Gvardiol, một trung vệ, cũng được bố trí đá hậu vệ trái.

"Cách để nhìn nhận vấn đề này là suy nghĩ về việc Man City đã trải qua bao nhiêu năm Champions League không thành công và sự khác biệt trong mùa giải họ lên ngôi vô địch. Câu trả lời của tôi ngay lập tức là hãy nhìn vào khía cạnh thể chất của họ." Tất cả những yếu tố đó vẫn quan trọng, Mourinho nhấn mạnh, và các CLB liên tục thay đổi phong cách thi đấu. Ông đặc biệt quan tâm đến trận lượt đi tứ kết Champions League giữa PSG và Barcelona.

"Thủ môn Ter Stegen của Barcelona thực hiện nhiều đường bóng dài hướng đến Robert Lewandowski trong quá trình triển khai tấn công. PSG cố gắng áp sát pressing tầm cao; Ter Stegen lại tiếp tục chuyền dài cho Lewandowski; cậu ấy đỡ ngực, kiểm soát bóng và phát động tấn công từ vị trí đó.

 

Bản thân tôi đã từng giành chức vô địch Europa League với chiến thuật bóng dài từ Sergio Romero đến Marouane Fellaini. Ajax pressing dồn dập – nhưng họ pressing không khí vì bóng không có ở khu vực nguy hiểm. Bóng đến ngực Fellaini, cậu ấy xử lý và tổ chức tấn công. Tỉ số 2-0. Chúng tôi mang cúp về nhà. Ba danh hiệu. Mặc dù, người ta nói đó vẫn là một mùa giải đáng thất vọng."

 

Trở lại nước Anh

Jose Mourinho đương nhiên không quên đề cập đến những năm tháng gắn bó với Old Trafford, từ mùa hè năm 2016 đến tháng 12 năm 2018. Trở lại Anh sau nhiệm kỳ thứ hai cùng Chelsea, ông giành được thêm một chức vô địch Ngoại hạng Anh, nhưng đã phải trải qua giai đoạn sa sút trong mùa giải 2015-2016. Lịch sử tại United đã đối xử với ông tích cực hơn.

Kể từ khi Mourinho bị sa thải, cả Ole Gunnar Solskjaer, HLV tạm quyền Ralf Rangnick và hiện tại là Erik ten Hag đều không thể xoay chuyển tình thế – cũng như có thể vượt qua vị trí thứ hai trên BXH dưới thời Mourinho trong mùa giải 2017-2018.

"Mối quan hệ của tôi với Ed Woodward diễn ra tốt đẹp trên phương diện cá nhân. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc qua tin nhắn. Tuy nhiên, trên phương diện chuyên môn thì mối quan hệ này không đạt được hiệu quả tốt nhất. Tôi là một người của bóng đá.

Ed Woodward có nền tảng khác biệt và những gì Ten Hag đang nhận được trong thời gian ở Man United thì tôi không có được. Tôi không có được sự hỗ trợ và tin tưởng ở mức độ đó. Do đó, tôi ra đi trong sự nuối tiếc, vì tôi cảm thấy mình đang ở giai đoạn đầu của quá trình xây dựng.

Trong một vài thời điểm, tôi tin rằng nếu họ tin tưởng tôi và tin tưởng vào kinh nghiệm tôi có thì mọi thứ có thể đã khác. Vẫn còn một vài cầu thủ ở đó mà tôi không đánh giá cao về chuyên môn cách đây 5-6 năm.

Tôi nghĩ họ đại diện cho một hình mẫu không phải là chuyên nghiệp nhất đối với một CLB có quy mô như Man United. Tuy nhiên, tôi đã hoàn thành công việc của mình ở đó. Thời gian sẽ luôn chứng minh sự thật. Tôi sẽ rất vui nếu Man United thành công."

 

Về trường hợp của Paul Pogba, người đã bị cấm thi đấu 4 năm vào tháng trước do nghi vấn doping (đang chờ kháng cáo), Mourinho bày tỏ sự tiếc nuối. "Điều duy nhất tôi muốn nói rằng đây là vấn đề mà hầu hết các cầu thủ đều gặp phải trong một số giai đoạn của sự nghiệp: họ đánh mất một chút định hướng về bản thân và những gì cần thiết để thành công.

Sau mùa giải mà Pháp vô địch World Cup 2018, tôi nhận thấy Pogba trở lại với một phong thái khác. World Cup đã đưa cậu ấy đến một tầm cao mới, nơi bóng đá không còn là ưu tiên hàng đầu. Tinh thần đồng đội và trách nhiệm tập thể dường như không còn được đề cao."

Tuy nhiên, Mourinho khẳng định hiện tại giữa ông và Pogba không còn bất kỳ mâu thuẫn nào. Họ đã có dịp gặp gỡ trước các trận đấu giữa Juventus và Roma. "Tôi hoàn toàn không vui vẻ gì về tình cảnh của Paul," Mourinho chia sẻ.

Cách đây 5 năm, mối quan hệ của họ là một trong những tâm điểm của Man Utd. Bất kỳ mâu thuẫn nào giữa hai người hay mỗi khi Pogba bị loại khỏi đội hình chính đều gây ra những xôn xao dư luận.

"Khi nhận được sự hỗ trợ từ lãnh đạo cấp cao, thông điệp truyền tải đến toàn đội sẽ mang tính tích cực hơn," Mourinho cho biết. "Tuy nhiên, khi điều đó không xảy ra… vì cầu thủ được coi trọng hơn hoặc những gì cầu thủ đại diện được coi trọng hơn – thì bạn rơi vào hoàn cảnh mong manh ngay. Ngay cả với một HLV giàu kinh nghiệm như tôi thì cũng vậy."

 

Định kiến

Jose Mourinho tự hỏi liệu những đánh giá về chức vô địch Champions League cùng Porto cách đây 20 năm có trở thành một gánh nặng hay không. Ông cho rằng mọi người đã quên mất thành tích vào đến hai trận chung kết cúp châu Âu gần đây của ông cùng Roma, cụ thể là Europa Conference League và Europa League.

"Tôi là HLV duy nhất của châu Âu tham dự hai trận chung kết cúp châu Âu trong hai năm qua," ông nhắn nhủ. "Vì vậy, hãy tập trung vào hiện tại. Tôi không có lỗi vì đã vô địch Champions League 20 năm trước. Nhưng nếu bạn hỏi 90% các HLV rằng 'Bạn có muốn chơi hai trận chung kết cúp châu Âu trong hai năm liên tiếp không?', hầu hết họ sẽ trả lời 'Có'."

 

Đối với Man United, ông nhấn mạnh mình là người có thành tích về danh hiệu tốt nhất sau thời Sir Alex Ferguson. Mourinho thừa nhận quãng thời gian của mình ở Tottenham bị ảnh hưởng bởi Covid, mặc dù đội bóng đã vào đến một trận chung kết nhưng ông lại bị sa thải ngay trước thềm trận đấu.

Roma là một CLB "có lịch sử không giành được danh hiệu nào" theo lời Mourinho. Dưới thời người kế nhiệm Daniele De Rossi, họ thậm chí có thể lọt vào trận chung kết châu Âu thứ ba liên tiếp. Mourinho cho biết ông sẵn sàng cho những thử thách mới. Ông cũng bác bỏ định kiến cho rằng mình chỉ phù hợp với những đội bóng "dược xây sẵn để giành danh hiệu".

"Tôi không ngại tiếp nhận những đội bóng chưa hoàn thiện để hướng đến chiến thắng. Có lẽ khi đạt đến một vị trí nhất định, một số HLV sẽ ưu tiên các đội bóng đã có nền tảng vững chắc để chỉ tìm cách giành chiến thắng. Tuy nhiên, mục tiêu của tôi là biến các đội bóng thành những ứng cử viên vô địch, hoặc đạt được các mục tiêu cụ thể."

Cuộc trò chuyện cũng thảo luận về các chiến lược khả thi, và tại đây, câu hỏi được đặt ra là liệu các CLB có đôi chút e ngại trước danh tiếng của Mourinho? Liệu điều đó có trở thành rào cản trong việc hợp tác với ông?

Mourinho sau đó liệt kê những vị chủ tịch và giám đốc điều hành nổi tiếng mà ông từng làm việc cùng. Ngụ ý ở đây là – nếu từng có người đã hợp tác với ông, tại sao những người khác lại không? "Mô tả công việc mơ ước của tôi – bởi vì đôi khi chức danh và thực tế công việc không hoàn toàn trùng khớp – là 'HLV trưởng'," ông nói. "Đây là ước nguyện của tôi. Trở thành HLV trực tiếp điều hành đội bóng, tập trung phát triển cầu thủ và chuẩn bị các trận đấu."

 

"May mắn thay, tôi đã từng có trải nghiệm đó trong sự nghiệp. Tuy nhiên, cũng có những hoàn cảnh tôi phải đảm nhiệm nhiều vai trò hơn thế. Việc kiêm nhiệm quá nhiều chức năng sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả huấn luyện. Các CLB đôi khi đặt tôi vào những vị trí mà tôi không mong muốn. Bạn có nghĩ sau trận chung kết Europa League mà chúng tôi thua cuộc, với những diễn biến đầy cảm xúc vừa trải qua, tôi hài lòng với việc phải đối mặt với báo chí? Không, tôi thực sự không muốn tham gia buổi họp báo đó."

"Nếu mọi người có bất kỳ thắc mắc nào về phương pháp làm việc của tôi, hãy cứ trao đổi. Hãy cung cấp cho tôi một môi trường chuyên nghiệp nơi tôi chỉ tập trung vào vai trò HLV trưởng vì đó là lĩnh vực chuyên môn của tôi. Mọi người thường ca ngợi khả năng giao tiếp của tôi. Nhưng đôi khi, giao tiếp quá nhiều trong một tuần có thể dẫn đến những sai sót. Cấu trúc tổ chức của một số CLB đã vô tình đẩy tôi đi theo hướng không mong muốn."

 

Tương lai

Đó có thể xem là những dấu hiệu cho thấy sự nuối tiếc, nhưng Jose Mourinho đã nhanh chóng vượt qua điều đó. Tại AS Roma, bạn bè, gia đình và cả người đại diện đều khuyến nghị ông rời đội bóng sau trận chung kết Europa League mùa giải trước. Tuy nhiên, Mourinho đề cập đến "sự gắn bó mật thiết về mặt tình cảm" với CLB.

Tương tự, ông cũng từ chối lời đề nghị dẫn dắt ĐTQG Bồ Đào Nha và một hợp đồng béo bở từ Ả Rập Saudi vì những lý do tương tự. Trong quá khứ, Mourinho được biết đến là một nhà cầm quân thực tế, luôn sẵn sàng chuyển đến đội bóng khác khi có cơ hội tốt hơn.

Thậm chí, vài ngày trước sinh nhật lần thứ 39 vào năm 2002, ông đã rời bỏ Uniao de Leiria, CLB thứ hai trong sự nghiệp, giữa mùa giải, để gia nhập FC Porto. "Tôi là một người rất thực tế," Mourinho chia sẻ. Tuy nhiên, lần này ông đã lựa chọn ở lại Roma.

"Yếu tố thực sự có thể tạo ra sự khác biệt là CLB mong muốn có tôi đến mức nào," ông phân tích. "CLB cần một người và một HLV như tôi ra sao. Và quan trọng hơn nữa là mức độ cảm xúc, sự đồng cảm mà tôi có thể cảm nhận được với cấu trúc bộ máy của CLB đó."

Tên tuổi của Jose Mourinho không được đề cập nhiều trong danh sách các ứng cử viên cho những vị trí HLV trưởng ở các CLB lớn vào mùa hè này. Mối quan hệ trước đó với Man United có thể khiến ông bị loại khỏi danh sách của Liverpool, và bản thân Mourinho cũng nhắc nhở rằng tên mình không có trong danh sách ứng viên hiện tại.

 

Mặc dù vậy, có thể nói sẽ rất khó để hình dung ông dẫn dắt West Ham hoặc Brighton. Việc đề cập đến hai CLB cụ thể này nhằm hướng Mourinho đến thực tế là cả hai đội bóng đều đã có HLV trưởng. Nhưng điều đáng chú ý nằm ở những chia sẻ sau đó.

"Điều duy nhất tôi mong muốn là các mục tiêu và định hướng phải được thiết lập một cách công bằng bởi tất cả mọi người," Mourinho nhấn mạnh. "Tôi không thể đến một CLB chỉ vì lịch sử của tôi mà mục tiêu đặt ra là giành chức vô địch. Không. Điều duy nhất tôi mong muốn là mọi thứ phải công bằng."

"Xét ở Premier League, liệu dẫn dắt một đội bóng lớn và cán đích ở vị trí thứ 6, 7 hoặc 8 trên BXH có đảm bảo sự an toàn của tôi không? Điều tôi muốn nhấn mạnh là việc đánh giá cần có sự công bằng và nhất quán. Điều quan trọng đối với tôi là mục tiêu của CLB và khả năng của tôi trong việc phấn đấu vì những mục tiêu đó.

Tôi không đòi hỏi những mục tiêu phi thực tế, nhưng ít nhất phải là những mục tiêu bán-thực tế. Ví dụ như tại Roma, không ai nghĩ đến việc góp mặt trong một trận chung kết cúp châu Âu, nhưng chúng tôi đã đạt được điều đó. Không thể chấp nhận việc đến một CLB đang trong tình trạng gần xuống hạng và đặt ra mục tiêu vô địch Champions League. Mục tiêu đó tuy có tham vọng nhưng thiếu tính công bằng."

Từ góc độ này, có thể Jose Mourinho sẽ cân nhắc dẫn dắt một CLB như West Ham hay Brighton nếu nhận được lời đề nghị phù hợp. Rõ ràng, ông đã sẵn sàng thử nghiệm những phương pháp mới.

Cuộc thảo luận cùng Mourinho cuối cùng khép lại bằng việc quay lại chủ đề xây dựng một đội bóng với lối chơi kiểm soát bóng, tấn công dồn dập để ghi bàn và sử dụng đội hình 11 cầu thủ rời xa khung thành (không có thủ môn).

Mourinho kiên quyết khẳng định sự thay đổi này sẽ diễn ra. "Tại sao phải sử dụng thủ môn, ngay cả khi anh ta có kỹ năng chơi chân tốt, ở vị trí gần như là một tiền vệ, nếu bạn có thể thay thế bằng một cầu thủ phù hợp? Tôi tin rằng sự thay đổi này sẽ sớm được tiến hành." Ông tạm dừng một lát. "Và HLV tiên phong thực hiện điều đó sẽ được coi là thiên tài."

 
Thực hiện

Hoàng Thông (Dịch từ Telegraph)

Một sản phẩm của Bongdaplus.vn

Sử dụng tiếng Việt có dấu. Ký tự còn lại 500.

* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn

Thông tin Toà soạn

Tạp chí Điện tử Bóng Đá

Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn

Địa chỉ liên hệ

Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội

Tel: (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
Fax: (84.24) 3553 9898
Email: toasoan@bongdaplus.vn | vanphong@bongdaplus.vn
 

Liên hệ Quảng cáo

Hotline: 0903 203 412
Email: quangcao@bongdaplus.vn

x